Một nam sinh viên - người quen của bạn em hiện đang phải đối mặt với bệnh nguy hiểm, mong các anh chị có điều kiện hãy giúp đỡ.
Hy vọng sống mỏng manh của chàng sinh viên nghèo bị suy thận nặng
Khi hoài bão, ước mơ tuổi trẻ còn dở dang, Ngô Văn Vinh (23 tuổi, thôn Hạc Lâm xã Hương Lâm - Hiệp Hòa – Bắc Giang) đã phải đón nhận tin dữ bị suy thận giai đoạn cuối. Gia đình nghèo khó, bố mẹ già cả, cô em gái lớp 7 chưa giúp gì được cho gia đình, số tiền chạy thận quá lớn đã đẩy gia đình chàng trai trẻ vào cảnh khốn cùng, kinh tế kiệt quệ mà tương lai khỏi bệnh cũng xa vời.
Nỗi đau ập đến bất ngờ
Vinh là sinh viên khoa Điện tử viễn thông của trường Đại học Bách khoa Hà Nội Cậu vốn là một sinh viên chăm chỉ, ý thức được hoàn cảnh của gia đình nên không ngừng cố gắng vươn lên trong học tập. Ngoài thời gian đến trường, Vinh vừa đi làm gia sư vừa làm thêm để kiếm thêm thu nhập, giảm bớt phần nào gánh nặng cho ba mẹ. Hai cô chị gái đã lấy chồng, gia đình cũng không có điều kiện, em gái còn nhỏ, cậu là con trai duy nhất nên được bố mẹ kỳ vọng rất nhiều. Ai cũng mong cậu học thành tài, có một tương lai tươi sáng để thoát nghèo.
Vinh từng là cậu học sinh chăm ngoan, học giỏi. Hầu như năm nào cũng đạt danh hiệu học sinh giỏi của trường
Giấy khen khi cậu thi đỗ vào trường Đại học Bách Khoa
Tưởng như cuộc sống cứ êm ả trôi đi thì căn bệnh quái ác ập đến bất ngờ. Một đêm vào tháng 11/2013, Vinh đang trong kỳ thực tập trong trường, đang nằm bỗng dưng thấy mắt mờ đi, toàn thân nóng rực. Cảm giác trong người khó chịu, Vinh đi khám ở bệnh viện về thì được đoán là cao huyết áp và có bệnh về mắt Tuy nhiên, uống thuốc mà không khỏi, triệu chứng của bệnh ngày càng xấu đi, gia đình quyết định cho Vinh đi siêu âm, xét nghiệm toàn bộ. Tin dữ là cậu đang bị suy thận cấp độ 3 khiến cả bố và mẹ cậu bàng hoàng. Các loại thuốc mà cậu phải uống để kìm hãm sự phát triển của bệnh toàn thuộc loại đắt tiền. Thời gian đầu mới phát hiện bệnh, cậu vẫn có thể đi lại và học tập nhưng phải nghỉ hết mọi việc làm thêm.
Gương mặt hốc hác, môi trắng bợt vì dùng thuốc của Vinh
Tuy nhiên, tiền thuốc ngày càng nhiều, đối với gia đình thuần nông nghèo khó như nhà Vinh là thử thách quá lớn. Sau khi uống đều đặn đợt thuốc đầu tiên, gia đình đã thử đi cắt thuốc nam cho Vinh uống để tiết kiệm chi phí. Thấy thể trạng tốt hơn, Vinh bảo bố mẹ tiếp tục cắt thêm cho uống song kết quả lại hoàn toàn trái ngược với mong muốn của gia đình.
Bị chuẩn đoán suy thận giai đoạn cuối. Hàng tuần Vinh phải đi chạy thận 3 lần để duy trì sự sống
Bệnh tình của Vinh trở nên diễn biến phức tạp, cơ thể bắt đầu suy sụp nhanh chóng. Cả nhà tức tốc cho cậu đi khám thì được bác sĩ thông báo: “Bệnh suy thận của Vinh đã bước sang giai đoạn cuối, bắt buộc phải thay thận để giải quyết dứt điểm, hoặc tiến hành chạy thận 3 lần/tuần để đảm bảo hoạt động đào thải của cơ thể”. Sau khi biết được hung tin, Vinh sụt cân không kiểm soát, cậu bị giảm 10kg, cơ thể gày dộc, nhợt nhạt hẳn đi. Số tiền thay thận đến trên dưới 300 triệu là số tiền quá lớn. Gia đình có bán nhà, bán đất cũng chẳng đủ, lại chẳng vay được ai nên bố mẹ quyết định cho cậu chạy thận để duy trì, được lần nào hay lần đấy.
Cuộc chiến trong vô vọng…
Mỗi lần chạy thận mất khoảng 1 triệu cộng thêm tiền thuốc thang uống kèm. Mỗi tuần 3 lần hết khoảng 4-5 triệu đồng. May mắn sau đó gia đình Vinh được duyệt vào danh sách hộ nghèo, tiền chạy thận giảm còn 500.000 đồng một lần. Thế nhưng với gia đình Vinh, 3 – 4 triệu một tuần không thể xoay sở được. Trong nhà chẳng có gì quan trọng để mà bán, chỉ còn mảnh vườn trước nhà cũng đang được rao bán nốt. “Nhưng đất ở quê chả mấy ai hỏi mua. Bán được tôi bán đến sát nhà luôn. Bán nhà thì cả chúng tôi, cả nó, rồi em gái nó lấy đâu ra chỗ ở”, cô Mến (mẹ Vinh) ngậm ngùi chia sẻ.
Trong nhà chẳng có đồ đạc gì giá trị để có thể đem bán
Thương con, mong con khỏe mạnh để tiếp tục việc học, hai cô chú còn quyết định hiến thận cho con. “Nhưng trời chẳng thương lấy chúng tôi. Cả tôi và chồng đều phải chống chọi với không ít căn bệnh trong người. Chồng thì trước đây bị sỏi thận, đã phải mổ một lần thì nay lại đang mọc lại. Mắt thì cũng thay thủy tinh thể một bên bây giờ cũng đang mờ dần đi. Tôi thì cao huyết áp, từng bị chuẩn đoán là viêm cầu thận, rồi cả viêm dạ dày, những lúc làm việc gắng sức thì hay buồn nôn. Thế nên, các bác sĩ đều khuyên là không nên làm vậy bởi nếu mất một bên thận thì cơ thể của của vợ chồng tôi còn yếu hơn hiện tại rất nhiều. Tôi thì đã 50 tuổi, chồng cũng đã 52 tuổi nên những bên thận cũng không còn được khỏe mạnh, nếu thay cho em nó thì cũng không đảm bảo được thể trạng tốt nhất”, cô Mến chảy nước mắt tâm sự. Chú Sinh, trụ cột của gia đình cũng không giấu được nước mắt. Hai cô chị gái của Vinh đã lấy chồng nhưng điều kiện kinh
Rất nhiều các loại giấy tờ khám bệnh khác nhau của hai cô chú
Cả cô Mến và chú Sinh đều mang trong mình nhiều loại bệnh nên muốn hiến thận cho con cũng không được
Từ khi biết Vinh bị bệnh, lại lo cho đứa con gái nhỏ học lớp 7, cả hai vợ chồng cô đều làm quần quật hàng ngày ở đồng, rồi làm thuê cho người ta. Người hốc hác đi nhiều, bệnh tật phát tác nhưng hoàn cảnh vẫn ngày một suy sụp, tương lai vẫn mù mịt. Vinh cũng chẳng giúp gì được cho gia đình nữa, hàng ngày cậu chỉ biết cố gắng uống thuốc đều đặn. Khó chịu trong người cũng ít khi kêu la, sợ bố mẹ lại càng lo lắng thêm. Bao lâu nay, không khí bao trùm gia đình lúc nào cũng ảm đạm, chẳng thấy được nụ cười trọn vẹn. Thỉnh thoảng chỉ là những nụ cười gượng nuốt nước mắt vào trong để động viên nhau. “Sau khi biết em nó bệnh nặng, đêm nào nhà tôi cũng khóc, tôi thì trằn trọc chẳng ngủ được. Gía có phép màu nào đó đến với gia đình tôi…”, chú Sinh chia sẻ.
Vinh vẫn đang nuôi trong mình khát khao sống mãnh liệt, khát khao được đi học trở lại, được cốn hiến sức trẻ của mình. Hàng ngày thỉnh thoảng cậu vẫn lấy sách ra đọc lúc khỏe. “Em muốn làm thật nhiều tiền để trả nợ cho bố mẹ, cho bố mẹ em bớt khổ. Nhưng bây giờ em biết em chẳng khỏe được”, Vinh bồi hồi. Chỉ trò chuyện với phóng viên được gần 2 tiếng, Vinh đã rất mệt, khó chịu không thể tiếp tục, phải vào giường nằm nghỉ ngơi.
Chú Sinh tâm sự: “Nhiều lần nó đã nói với tôi: Bố cứ vay tiền chữa trị cho con. Con khỏe rồi con học nốt, con làm tiền con trả. Con muốn sống lắm bố ơi…. Tôi cũng chẳng biết làm gì được, chỉ biết quay mặt đi. Nghèo thế này thì ai người ta cho vay cơ chứ”.
Khuôn mặt khắc khổ đầy âu lo của cô Mến, chú Sinh
Nhìn những khuôn mặt hốc hác đen sạm vì lo lắng, vô vọng khiến không ít người chạnh lòng. Với thu nhập chẳng đủ ăn lại thêm khoản viện phí khổng lồ, nợ nần chồng chất, liệu tương lai của Vinh và gia đình cậu sẽ đi về đâu? Gia đình bạn Ngô Văn Vinh đang rất cần sự giúp đỡ của các nhà hảo tâm để vượt qua những khó khăn trước mắt.
Hy vọng sống mỏng manh của chàng sinh viên nghèo bị suy thận nặng
Khi hoài bão, ước mơ tuổi trẻ còn dở dang, Ngô Văn Vinh (23 tuổi, thôn Hạc Lâm xã Hương Lâm - Hiệp Hòa – Bắc Giang) đã phải đón nhận tin dữ bị suy thận giai đoạn cuối. Gia đình nghèo khó, bố mẹ già cả, cô em gái lớp 7 chưa giúp gì được cho gia đình, số tiền chạy thận quá lớn đã đẩy gia đình chàng trai trẻ vào cảnh khốn cùng, kinh tế kiệt quệ mà tương lai khỏi bệnh cũng xa vời.
Nỗi đau ập đến bất ngờ
Vinh là sinh viên khoa Điện tử viễn thông của trường Đại học Bách khoa Hà Nội Cậu vốn là một sinh viên chăm chỉ, ý thức được hoàn cảnh của gia đình nên không ngừng cố gắng vươn lên trong học tập. Ngoài thời gian đến trường, Vinh vừa đi làm gia sư vừa làm thêm để kiếm thêm thu nhập, giảm bớt phần nào gánh nặng cho ba mẹ. Hai cô chị gái đã lấy chồng, gia đình cũng không có điều kiện, em gái còn nhỏ, cậu là con trai duy nhất nên được bố mẹ kỳ vọng rất nhiều. Ai cũng mong cậu học thành tài, có một tương lai tươi sáng để thoát nghèo.
Vinh từng là cậu học sinh chăm ngoan, học giỏi. Hầu như năm nào cũng đạt danh hiệu học sinh giỏi của trường
Giấy khen khi cậu thi đỗ vào trường Đại học Bách Khoa
Tưởng như cuộc sống cứ êm ả trôi đi thì căn bệnh quái ác ập đến bất ngờ. Một đêm vào tháng 11/2013, Vinh đang trong kỳ thực tập trong trường, đang nằm bỗng dưng thấy mắt mờ đi, toàn thân nóng rực. Cảm giác trong người khó chịu, Vinh đi khám ở bệnh viện về thì được đoán là cao huyết áp và có bệnh về mắt Tuy nhiên, uống thuốc mà không khỏi, triệu chứng của bệnh ngày càng xấu đi, gia đình quyết định cho Vinh đi siêu âm, xét nghiệm toàn bộ. Tin dữ là cậu đang bị suy thận cấp độ 3 khiến cả bố và mẹ cậu bàng hoàng. Các loại thuốc mà cậu phải uống để kìm hãm sự phát triển của bệnh toàn thuộc loại đắt tiền. Thời gian đầu mới phát hiện bệnh, cậu vẫn có thể đi lại và học tập nhưng phải nghỉ hết mọi việc làm thêm.
Gương mặt hốc hác, môi trắng bợt vì dùng thuốc của Vinh
Tuy nhiên, tiền thuốc ngày càng nhiều, đối với gia đình thuần nông nghèo khó như nhà Vinh là thử thách quá lớn. Sau khi uống đều đặn đợt thuốc đầu tiên, gia đình đã thử đi cắt thuốc nam cho Vinh uống để tiết kiệm chi phí. Thấy thể trạng tốt hơn, Vinh bảo bố mẹ tiếp tục cắt thêm cho uống song kết quả lại hoàn toàn trái ngược với mong muốn của gia đình.
Bị chuẩn đoán suy thận giai đoạn cuối. Hàng tuần Vinh phải đi chạy thận 3 lần để duy trì sự sống
Bệnh tình của Vinh trở nên diễn biến phức tạp, cơ thể bắt đầu suy sụp nhanh chóng. Cả nhà tức tốc cho cậu đi khám thì được bác sĩ thông báo: “Bệnh suy thận của Vinh đã bước sang giai đoạn cuối, bắt buộc phải thay thận để giải quyết dứt điểm, hoặc tiến hành chạy thận 3 lần/tuần để đảm bảo hoạt động đào thải của cơ thể”. Sau khi biết được hung tin, Vinh sụt cân không kiểm soát, cậu bị giảm 10kg, cơ thể gày dộc, nhợt nhạt hẳn đi. Số tiền thay thận đến trên dưới 300 triệu là số tiền quá lớn. Gia đình có bán nhà, bán đất cũng chẳng đủ, lại chẳng vay được ai nên bố mẹ quyết định cho cậu chạy thận để duy trì, được lần nào hay lần đấy.
Cuộc chiến trong vô vọng…
Mỗi lần chạy thận mất khoảng 1 triệu cộng thêm tiền thuốc thang uống kèm. Mỗi tuần 3 lần hết khoảng 4-5 triệu đồng. May mắn sau đó gia đình Vinh được duyệt vào danh sách hộ nghèo, tiền chạy thận giảm còn 500.000 đồng một lần. Thế nhưng với gia đình Vinh, 3 – 4 triệu một tuần không thể xoay sở được. Trong nhà chẳng có gì quan trọng để mà bán, chỉ còn mảnh vườn trước nhà cũng đang được rao bán nốt. “Nhưng đất ở quê chả mấy ai hỏi mua. Bán được tôi bán đến sát nhà luôn. Bán nhà thì cả chúng tôi, cả nó, rồi em gái nó lấy đâu ra chỗ ở”, cô Mến (mẹ Vinh) ngậm ngùi chia sẻ.
Trong nhà chẳng có đồ đạc gì giá trị để có thể đem bán
Thương con, mong con khỏe mạnh để tiếp tục việc học, hai cô chú còn quyết định hiến thận cho con. “Nhưng trời chẳng thương lấy chúng tôi. Cả tôi và chồng đều phải chống chọi với không ít căn bệnh trong người. Chồng thì trước đây bị sỏi thận, đã phải mổ một lần thì nay lại đang mọc lại. Mắt thì cũng thay thủy tinh thể một bên bây giờ cũng đang mờ dần đi. Tôi thì cao huyết áp, từng bị chuẩn đoán là viêm cầu thận, rồi cả viêm dạ dày, những lúc làm việc gắng sức thì hay buồn nôn. Thế nên, các bác sĩ đều khuyên là không nên làm vậy bởi nếu mất một bên thận thì cơ thể của của vợ chồng tôi còn yếu hơn hiện tại rất nhiều. Tôi thì đã 50 tuổi, chồng cũng đã 52 tuổi nên những bên thận cũng không còn được khỏe mạnh, nếu thay cho em nó thì cũng không đảm bảo được thể trạng tốt nhất”, cô Mến chảy nước mắt tâm sự. Chú Sinh, trụ cột của gia đình cũng không giấu được nước mắt. Hai cô chị gái của Vinh đã lấy chồng nhưng điều kiện kinh
Rất nhiều các loại giấy tờ khám bệnh khác nhau của hai cô chú
Cả cô Mến và chú Sinh đều mang trong mình nhiều loại bệnh nên muốn hiến thận cho con cũng không được
Từ khi biết Vinh bị bệnh, lại lo cho đứa con gái nhỏ học lớp 7, cả hai vợ chồng cô đều làm quần quật hàng ngày ở đồng, rồi làm thuê cho người ta. Người hốc hác đi nhiều, bệnh tật phát tác nhưng hoàn cảnh vẫn ngày một suy sụp, tương lai vẫn mù mịt. Vinh cũng chẳng giúp gì được cho gia đình nữa, hàng ngày cậu chỉ biết cố gắng uống thuốc đều đặn. Khó chịu trong người cũng ít khi kêu la, sợ bố mẹ lại càng lo lắng thêm. Bao lâu nay, không khí bao trùm gia đình lúc nào cũng ảm đạm, chẳng thấy được nụ cười trọn vẹn. Thỉnh thoảng chỉ là những nụ cười gượng nuốt nước mắt vào trong để động viên nhau. “Sau khi biết em nó bệnh nặng, đêm nào nhà tôi cũng khóc, tôi thì trằn trọc chẳng ngủ được. Gía có phép màu nào đó đến với gia đình tôi…”, chú Sinh chia sẻ.
Vinh vẫn đang nuôi trong mình khát khao sống mãnh liệt, khát khao được đi học trở lại, được cốn hiến sức trẻ của mình. Hàng ngày thỉnh thoảng cậu vẫn lấy sách ra đọc lúc khỏe. “Em muốn làm thật nhiều tiền để trả nợ cho bố mẹ, cho bố mẹ em bớt khổ. Nhưng bây giờ em biết em chẳng khỏe được”, Vinh bồi hồi. Chỉ trò chuyện với phóng viên được gần 2 tiếng, Vinh đã rất mệt, khó chịu không thể tiếp tục, phải vào giường nằm nghỉ ngơi.
Chú Sinh tâm sự: “Nhiều lần nó đã nói với tôi: Bố cứ vay tiền chữa trị cho con. Con khỏe rồi con học nốt, con làm tiền con trả. Con muốn sống lắm bố ơi…. Tôi cũng chẳng biết làm gì được, chỉ biết quay mặt đi. Nghèo thế này thì ai người ta cho vay cơ chứ”.
Khuôn mặt khắc khổ đầy âu lo của cô Mến, chú Sinh
Nhìn những khuôn mặt hốc hác đen sạm vì lo lắng, vô vọng khiến không ít người chạnh lòng. Với thu nhập chẳng đủ ăn lại thêm khoản viện phí khổng lồ, nợ nần chồng chất, liệu tương lai của Vinh và gia đình cậu sẽ đi về đâu? Gia đình bạn Ngô Văn Vinh đang rất cần sự giúp đỡ của các nhà hảo tâm để vượt qua những khó khăn trước mắt.
Sửa lần cuối: